Thứ Năm, 23 tháng 7, 2015

TEST năng lực. Tuyển AD cho web


LÀM BÀI KHÔNG GIAN LẬN. TRUNG THỰC LÀ ĐỨC TÍNH QUÝ NHẤT CỦA CON NGƯỜI.

I/ TEST năng lực
Bài tập 1: Chọn từ hoặc cụm từ thích hợp để hoàn thành những câu sau.
1. So far, many beautiful hotels................................in HCM city
A. were built                  B. has been built               C. are built                       D. have been built
2. .................................you  paint the house last years ?
A. Was                          B. Were               C. Did                                 D. Have
3. We ...... Dorothy since last Saturday.
A. don't see                B. haven't seen                 C. didn't see                        D. hadn't seen
4. My sister ...... for you since yesterday.
A. is looking                   B. was looking            C. has been looking              D. looked
5. Hurry up, Jane ! We all ...... for you
A. wait                   B. are waiting                   C. waiting                            D. are waited
1. You can join the club when you ________ a bit older. 




2. If you ________ your money to mine, we shall have enough. 




3. I'll phone as soon as I ________ to London. 




4. We decided ________ at home this afternoon. 




5. He kept ________ the same thing again and again. 




6. They have ________ the old castle and it is now a luxury hotel. 




7. I ________ so much last night: I feel terrible. 




8. He stole one of the officers' uniforms and managed to escape by passing himself ________ as a guard. 





LISTENING

Oh her eyes, her eyes 
Make the stars look like they’re not shining 
Her hair, her hair 
Falls perfectly ______ her trying

So don’t even _______ asking 
If you look okay 
You know I say



Cause you’re amazing 
Just the way you are
And when you smile, 
The whole ______ stops and stares for a while
Cause girl you’re amazing

Just the way you are

II/  Câu hỏi phụ:


Bạn học TA đc bao nhiu năm ?

Bạn có đạt thành tích gì khi học môn TA không?


Bạn có bao giờ mún từ bỏ việc học TA chưa?


Bạn có kinh nghiệm chia sẻ status trên Google + chưa?



Nếu trúng tuyển, bn sẽ lấy mật khẩu onl ngay hay để ngày mai ?





That all for today, Thanks for reading my test








Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Haizz, ngày mệt mỏi

Hơ, lại là một ngày mệt mỏi. Sáng trời mưa, trưa trời nắng. Ông trời quay mòng mòng như cái chong chóng. Ôi, định viết 1 bài blog nhưng lười wa nên thui lm đợi đến bữa nay

... Hôm nay ở nhà học bài. Học xong chả biết lm jì nên mik xem Gintama mấy tập. Sao bữa nay Gin dở thế ? Tự hỏi bữa nay mik có nên ngủ nướng ko ? Có ! Chính xác là như vậy

Mưa sướt mướt, mưa cứ đến không ngừng. Chả làm đc gì nên ngủ là tốt nhất. Chỉ việc nhào lên giường, đắp chăn rồi " khò " một phát là ngủ luôn. Thế đấy. Lúc nào trong đầu tôi cũng chỉ nghĩ tới việc cầu mưa. Đêm qua ngủ mớ bị anh hai chửi cho 1 trận nên thân. Anh nói làu bàu :
- Ngủ ko đc với con này. Suốt đêm nằm cứ nói Mưa đi mưa đi ko hà. Lần sau biến đi đừng ngủ vs anh nữa

Ko bít mik nói mớ như thế nên tôi cũng đành chịu ( bị tẩy não sau khi thức dậy**)

Bữa nay đành ngậm mồm lại, ko hé hon tiếng nào nhỡ ông anh kể với cả nhà thi toi T_ T. Hên ông anh đi chơi đêm nên cũng chả có tí thời giờ để ở nhà ( hú hú )

Thui, bận quá. KO ns nhìu vẩn vơ vớ vẩn nữa


Dream or reality ?





Định viết từ mấy hôm trước cơ mà lười, ầy
Nếu nói câu chuyện bắt đầu từ bao giờ thì thực ra rất là lâu rồi, cỡ 4 năm trước nên mình sẽ đại ý tóm gọn trong những sự kiện gần đây :3
Như 1 bài mình cũng nêu gần đây, tháng 3 vừa rồi đội nhảy có đăng kí số lượng người Nhật tiến. Tối thiểu 15tr/ng
Và bây giờ là cái ƯỚC MƠ
Mình vào Đội do bị dụ dỗ, biết đến đội cũng do con Gấu, bắt đầu từ số 0 đến bây giờ, lúc nào mình cũng mơ ước về việc biểu diễn ở Nhật. Tokyo phồn hoa náo nhiệt, 4 năm qua mình cứ nuôi niềm hy vọng, mình nhất định sẽ đi, sẽ đến bằng được nơi đó
THỰC TẾ
Vâng, khi mà mình đã đủ 18t, thậm chí là thừa, khi mà mình không học cấp 3 nữa thì cảm giác ước mơ đó trở nên gần hơn. Và năm nay, tháng 3 vừa rồi có đkí danh sách đi Nhật, mình đã không đăng kí.
Trích post trước đã nhắc đến 1 lần
” Thực sự mình rất mong chờ, nhưng tiền luôn là vấn đề muôn thuở. Đương nhiên mình sẽ không hỏi mẹ, 1 số tiền lớn như vậy, quả thật mình k dám hỏi. Cũng đi làm rồi, cũng biết tiền giá trị đến thế nào rồi, bản thân thì tích đến bao giờ mới đủ số tiền đấy mà đi. Nói thẳng ra nó qua xa xỉ, cho 1 tuần sống ở Nhật thế là rẻ nhưng vs mình thì … Như mấy năm trước thì chắc mình sống chết cố gắng xin được đi quá LOL giờ thì thấy thay vì tiền đấy mình làm đc bao nhiêu thứ. Nói là không tiếc nhưng vẫn tiếc đứt ruột ấy, thế nên mình quyết tâm khi nào đi làm ổn định rồi thì đi cũng chưa muộn, dù lúc đó phải chứng minh tài chính . Ai cũng có quyền mơ mộng phải không ”
Sau post đó cũng có bóng gió hỏi qua mẹ, mẹ chỉ bảo thôi ở nhà, đi làm gì, mình cũng ậm ừ cho qua. May quá, mẹ phản đối, vậy là mình lại có 1 động lực ở lại nước và đỡ cảm thấy xót tiền
Đáng tiếc là câu chuyện chưa dừng ở đó, hôm qua bên trường mẹ có tổ chức chương trình tìm hiểu Văn hóa Nhật bản. Mẹ nói chuyện với ông giám đốc trung tâm giao lưu văn hóa NB, lúc chiều về ăn cơm thấy mẹ bảo ông ý nói hè năm nay bên Nhật có lễ hội yosakoi đấy. Mình cũng bảo năm nay đội con sang đó 1 tuần, khoảng từng này … Mẹ bảo mẹ cho tiền đi Nhật, con đăng kí đi. Mình cứ bảo thôi,nào là Đội chỉ lấy 40 người sang, nào là mình chưa tập bài mới, mẹ thì bảo hay mẹ gọi cho chị trưởng nhóm nhé. Bất ngờ, thực sự bất ngờ…
Chính nó khiến mình bắt đầu phân vân, số tiền đó cho 1 tuần bên Nhật hay dùng tiền đấy làm việc khác. Lúc đầu bản thân đã rất quyết tâm để không thèm muốn được như con Gấu, hỏi bố mẹ gật đầu cái rụp, cho đi luôn, và đương nhiên, đã thành công, mình đã mất khá khá thời gian thuyết phục bản thân rằng không nên đi. Và giờ vì câu nói của mẹ mà mọi thứ đang lung lay, đi hay không đi, ước mơ hay thực tế
Mình đã nghĩ, nghĩ mòn cả người mà vẫn chưa quyết định được. Nếu hỏi con Gấu chắc chắn nó sẽ lôi kéo mình đi bằng được, thế nên mình vẫn im lặng với nó. Rút cục bản thân còn phải nghĩ bao lâu, trời ơiiiiiiiiiii
Nhiều khi chợt nghĩ, mình nhiều bạn thật nhưng khi cần thì kiếm quanh chẳng có ai để tâm sự, tình bạn hóa ra chỉ mỏng như tờ giấy thấm dầu =))))))
Thế nên, bài này chỉ là lảm nhảm trong lúc chưa quyết định được vấn đề, chỉ vậy thôi.
                                                                   ~ Helchan

Tóc ngắn

Với mái tóc ngắn đó, tôi đã dần mất đi sự tự tin vốn có. Mái tóc tôi thật sự rất và rất ngắn , nếu nói thẳng ra thì nó chỉ có tới cổ. Mọi người đều cười và ghẹo tôi rằng:
" Ê, con nhỏ trai đội lốt gái đến rồi kìa ! Haha"
" Vậy hả ? Nó là trai đúng không ?"
Sống trong sự tự ti khiến tôi sa sút trong việc học hành hẳn đi. Mỗi ngày đều phải đối mặt với việc bị nói là con trai đội lốt gái thật khủng khiếp. Cho tới khi cậu ấy chuyển đến. Cậu cũng chỉ cao bằng tôi. Là con gái với nhau nên cậu ấy bắt chuyện với tôi rất dễ dàng. Đó là người đầu tiên nói thích mái tóc ngắn này. Hôm đó, cậu ấy nhẹ nhàng mân mê mái tóc tôi hồi lâu rồi nói:
" Tớ ước ao có được mái tóc như cậu đấy. Cậu là một cô gái rất hạnh phúc "
" Cậu nói thật chứ?"
" Thế tớ đùa làm gì cho mệt nhỉ"
" Ừ"
Câu nói đó đã cho tôi thêm sức sống, tiếp thêm sức mạnh cho những ngày tháng sau này khi tôi đối mặt trước 1 cánh cửa mới mẻ.
"Tóc ngắn khiến cuộc sống ta thêm phần mới lạ, hãy thoải mái biến tấu đúng theo phong cách mình yêu vì chúng ta là CON GÁI mà. "



Zing Blog

Test Tiếng anh ~~ AEG

1: Nghe và điền từ còn thiếu

When I ___a child
I had nobody in this world
I was _ alone,
Just a __ little quiet girl
When I tried _ speak
Words I wanted to say were gone
"Someone take me soon
I've been waiting __ far too long"
Bài 2: Dịch từ Việt sang Anh , Việt sang Anh
Bản song ca tuyệt diệu cộng hưởng cùng những khúc ca của tôi. => ------------------
As the harmonies interweave => ---------------
Fly on wings of celerity, swift and true  =>
-------------------
Bài 3: Những câu sau thuộc thì nào ? Hãy đặt một câu ví dụ cho mỗi thì có trong bài ?
* Lưu ý : Viết tên thì bằng Tiếng Anh
A sublime duet is resonanting through my song
Tense :
EX: _________________________________
We will find our enlightenment inside the serenade
Tense:
EX: _________________________________
I was home and I learned to play the chords true and strong
Tense:
EX: __________________________________

Video: A symphony of Justice

Nguồn bài viết : Sưu tầm



Chủ Nhật, 21 tháng 6, 2015

Mưa kí ức

Tháng 6 về, những bông bằng lăng tím mộng mơ nở và lại tàn nhanh. Nắng đổ xuống, gay gắt tưởng như thiêu đốt mọi thứ tồn tại trên thế gian này. Trời xanh không một gợn mây trắng. Mãi mới có một cơn gió nhẹ lùa vào cửa sổ, rung rinh chiếc chuông gió nhỏ trong phòng. Hôm nay lại là một ngày chán nản. Nghĩ về quá khứ sao thấy nôn nao trong lòng. Mỗi đêm nằm ngủ lại mơ thấy giọng nói của bạn nhưng tỉnh lại là quên mất âm thanh ấy. Nhưng tôi cũng đủ biết có một cái gì đó thuộc về quá khứ đã bị bới móc lên.  Thật sự mình quên nhanh vậy sao ?

Cứ ngỡ hôm nay trời nắng, thế mà mưa lại kéo đến chóng thế. Nhanh hơn tưởng tượng. Thế là mùa mưa lặng lẽ bắt đầu. Sài Gòn đón nhận cơn mưa đầu mùa sớm nhất. Thành phố sôi động như lắng xuống một cách vô hình. Tôi ngồi trong quán cafe nhỏ ngắm nhìn cơn mưa này. Thấy thế giới như dường tĩnh lại....chỉ có mình với mình ở một chốn bình yên. Tôi nhớ lại cơn mưa ấy 5 năm về trước. Ngồi nhâm nhi tách cafe và nhìn ra cửa sổ. Vị đắng cafe trên đầu lưỡi khiến con người miên man như đang lạc vào một thế giới khác - thế giới của những cơn mưa. 
Từng giọt mưa cứ rơi, những chậu cây bé xíu bên bậu cử sổ như được tưới mát , từng hạt nước đang đọng dần trên lớp kính dày trông rất lãng mạn. Có những lúc mưa ào ào vội vã, mưa tí tách như thủ thỉ, mưa rì rào như lời kể chuyện, mưa lất phất miên man…Từ bé, tôi đã yêu những cơn mưa vì chúng mang theo hương vị của bầu trời. Có lẽ, chúng mang trời xanh đến gần mặt đất hơn là chỉ cảm nhận nó. 

Tôi vẫn nhớ rất rõ về Mèo con ,một cô nàng nhỏ nhắn nhưng luôn vui vẻ và hòa đồng. Mèo con bắt chuyện với tôi rất thân thiện. Mèo học rất giỏi, đứng đầu lớp chúng tôi. Cô nàng này cũng rất tinh nghịch và không kém phần  " ma ranh ". Có hôm, cậu ấy mua con chuột giả bỏ vào hộc bàn tôi và thế là tôi hét toáng lên. Mèo lại trêu tôi : " Hihi, cô bé chuột con nhút nhát. Đã sợ tớ chưa nào" Rồi cả bọn cùng cười khúc khích như chưa từng một có trò đùa vừa mới diễn ra ( ! ). Tuổi học trò hồn nhiên và vui tươi thật.
 Mèo con thích mưa. Cô nàng hay kể cho tôi nghe những câu chuyện tự chế chưa có "giấy phép" lưu truyền trong lớp và thích đọc cho tôi những bài thơ con cóc do cả hai tự sáng tác. Chí ít đó cũng không hẳn là một sở thích quái đản cho lắm.
Rồi chuỗi ngày đau khổ đến với tôi, nhanh như một cái chớp mắt. Không bao trước, mẹ quyết định cho tôi chuyển trường. Hôm nghe tin ấy, tôi gào lên :
   - Chỉ còn có 2 tháng nữa thôi mà, tại sao, tại sao?
  - Ba mẹ đã quyết định cho con chuyển trường khác rồi. Mẹ nghe dạo này trường con có rất nhiều tin đồn xấu. Ba mẹ sợ học trong môi trường không lành mạnh sẽ có hại tới con. Năm nay con còn phải thi tuyển nửa đấy. Cố gắng tập trung nhé, đừng làm ba mẹ thất vọng.
Lời mẹ như cứa vào tim tôi một vết hằn đau đớn . Chuyển trường tức là sẽ phải chia tay bạn bè, thầy cô và cả Mèo nữa. Tôi lơ đi việc đó suốt cả tuần. Cố gắng tập trung học nhưng 2 chữ “ chuyển trường “ cứ lởn vởn trong đầu tôi. Tôi không thể nào tống chúng ra khỏi đầu được. Mèo như đã biết được chuyện đó. Cậu ấy hẹn tôi ra bờ sông.
Đạp xe thong dong đến bờ sông. Gió lùa vào mái tóc, gió ru một khúc hát. Bầu trời xanh lồng lộng, ánh nắng chiếu xuyên qua những kẽ lá. Hàng cây ven đường rung động tạo ra một âm thanh xào xạc của lá. Tôi không biết có chuyện gì xảy ra mà Mèo nói chuyện này rất nghiêm trọng.
   -   Cậu đừng bận tâm đến bọn tớ, hãy yên tâm chuyển trường đi  - Mèo nói một cách lạnh lùng vô tình.
   -    Tớ không thể, tớ vẫn muốn được ở cạnh các cậu cơ. Tớ sẽ cố thuyết phục mẹ thay đổi quyết định !
      Tôi như muốn khóc thét lên giữa nơi chốn vắng vẻ ấy. Đầu óc tôi quay cuồng, cứ như là một con thú dữ vô lương tâm.
   -   Sao cậu cứng đầu thế ! Tớ nói thế này mà cậu vẫn không chịu hiểu ra sao ? Cậu thấy cái tình bạn này có mang lại lợi ích gì không? Cho cả cậu và tớ         Cậu ấy hét lên, thật đau khổ
      -       Tớ xin lỗi - Tôi chỉ biết lí nhí đáp lại sự bực tức trong người cậu ấy.
      -       Đừng xin lỗi tôi, cậu về đi. Ngày mai đi rồi thì đừng có mà gọi điện hay nhắn tin cho tôi nữa. – Mèo như là một con người khác, thật sự cậu ấy đã thay đổi rồi sao ?
      -        Tùy cậu, tớ thích thế - Tôi đáp lại, cố tỏ ra mình vẫn không sao. Không hề bị tổn thương hay tiếc nuối một chút nào
     -         Chúc cậu quen được nhiều bạn mới. Hãy sống cho thật hạnh phúc đi nhé. Đừng nghĩ về quá khứ nữa, nó đã qua rồi -Cậu ấy quay mặt bước đi. Để lại bao hồi ức đẹp đẽ lại. 
*********
Cơn mưa ấy vẫn mang bao hoài niệm một thời. Mặt nước mênh mông phẳng lặng bị phá vỡ bởi những giọt mưa tí tách rơi chầm chậm…nhẹ nhàng và sâu lắng. 
Tôi sẽ tự kết thúc những ngày đau thương này ở đây. Bước khỏi ngôi trường cũ vắng vẻ. Một chút lưu luyến cố níu giữ tôi lại. Mèo con không có mặt, cậu ấy xin nghỉ học cả ngày. Trong mưa, Vân chạy theo nói với tôi rằng đêm qua Mèo điện vừa nói vừa khóc trong nước mắt. Thật sự Mèo không muốn tôi ra đi một chút nào. Cậu ấy đau khổ hơn tôi gấp trăm lần…
Mèo đang khóc chăng ? Hay là mưa buồn thay cho cậu ấy ? Tôi chỉ biết ngồi thẩn thờ như một con người chưa biết đau khổ là gì.
*********
Mưa đã ngừng hẳn. Bầu không khí trở nên mát mẻ và dễ chịu hơn. Cây cỏ xanh mát. Tất cả mọi vật đều tươi mới. Luồng ánh sáng mong manh giữa vòm trời hiện ra, ấm áp và bình yên.
  Tôi, giữa hiện tại và quá khứ vẫn luôn mộng mơ rồi sẽ có một ngày gặp lại cậu ấy - người bạn một thời áo trắng.

                                                ❥๖ۣۜ Và nàng hạ vẫn cứ đến rồi đi...






Zing Blog

Gửi nghìn lời yêu thương



*************

                                                    Cảm ơn 


~ Có thể những dòng status không đủ để có thể viết hết lời mình...

Mình và bạn, 2 con người, 2 thế giới hoàn toàn khác nhau. Mình luôn bị cô lập về một phía, cô đơn...lạnh lẽo .Còn bạn thì khác, một con người hoàn hảo. Luôn vui vẻ, hòa đồng và rất dễ gần. Rồi thì một ngày, mình nhận ra rằng : " Chúng ta rất giống nhau ".
Ai cũng nghĩ bạn xuất thân từ một gia đình đầm ấm, hạnh phúc nhưng mọi chuyện không như tưởng tượng. Nhà nghèo, gia đình đông con. Cha bạn thất nghiệp, lại là một kẻ nát rượu. Mẹ bạn phải bán hàng rong ngoài đường giữa cái nắng ngay ngắt của Sài Gòn. Còn bạn phải đi thu gom phế liệu ngoài giờ học. Cuộc sống còn thiếu thốn rất nhiều. Mình đã vô tình biết được. Chỉ nghĩ thôi đã thấy nghẹn lòng. Mình may mắn hơn bạn rất nhiều. Gia đình khá giả, ba mẹ luôn yêu thương, chiều chuộng và mình lại còn là con một. Nhưng ba mẹ mình làm việc suốt ngày, không có thời gian trò chuyện, tâm sự cùng mình. Mình đã tự biết thân biết phận từ lúc còn học lớp 5. Mình có thể thấy rõ khoảng cách giữa mình và ba mẹ, nó rất xa. Bạn biết không, có đôi lúc ở nhà một mình. Mình đã khóc : " Con ghét ba mẹ, con rất ghét cả 2 người. Những con người không có trái tim ". Cuộc đời này sao lắm đau buồn. Mỗi mảnh đời là một câu chuyện, có lúc buồn, lúc vui. 

Mình và bạn chơi thân với nhau từ đó. Chúng ta luôn ngồi tâm sự bên nhau và bạn luôn là người hiểu mình nhất. Bạn đã cùng mình hun đắp những ước mơ, những khát vọng. Lúc cha mất, bạn đã tới chỗ mình. Bạn đã khóc rất nhiều, như một đứa trẻ. Mình an ủi bạn, mình không biết cách nào để bạn vui lên. Mình là con ngốc phải không ? Bạn thì khác, bạn luôn kể cho mình nghe những câu chuyện cười, hát cho mình và có lúc, bạn ru những câu hát " Ầu ơ ".
Dòng thời gian cứ trôi qua, đã 5 năm chúng ta trở thành bạn thân. Mình cứ nghĩ rằng, bạn sẽ mãi mãi bên mình . Nhưng... Mọi thứ đã bị phá vỡ. Hôm ấy, trong giờ học, bạn ngất lịm đi. Mấy ngày nay bạn xanh xao lắm. Rồi bác sĩ cho biết bạn đã bị HIV, giai đoạn cuối. Mình đoán được phần nào, chắc là lúc đi nhặt phế liệu, bạn vô tình giẫm phải kim tiêm đã qua sử dụng. Ông Trời thật độc ác. Mình khóc cho bạn, cho những kỉ niệm ngây ngô thời áo trắng. Rồi bạn nằm trong viện, khuôn mặt xương xương tái đi nhiều lắm. Nước da trắng, trông bạn rất đau khổ biết nhường nào. Bạn thương mẹ, thương em và đã khóc. 2 hàng mi đẫm lệ buồn. Bạn yếu ớt nói với mình :
" Có lẽ hôm nay là ngày cuối, cậu hãy giúp tớ thường xuyên ghé qua chơi với em tớ.  Nó thât sự cô đơn lắm, nó cũng bị người khác ruồng bỏ. "
 " Ừ, tớ hứa "
Ngoài cửa sổ, mưa đang rơi. Từng giọt mưa nhỏ, trong suốt. Óng ánh đọng trên của sổ. Chậu hoa hồng mình mua đã nở, màu đỏ thắm rất đẹp. Mùi hương của những bông hồng tỏa, dịu dàng và êm đềm. Những cảm xúc đang hòa lẫn vào nhau, rối loạn hơn bao giờ hết.

11 giờ đêm hôm ấy, bạn mất. Mình thất thần. Sáng hôm sau, đam tang cậu được tổ chức. Mình lấy tiền dành dụm, chỉ mua được một đóa hồng trắng và một tấm thiệp có ghi 3 chữ :  CẢM ƠN CẬU !

 Đã được 3 năm kể từ ngày bạn mất. Bây giờ nhìn lại quá khứ chợt muốn khóc thật to. Tại sao đến bây giờ mình vẫn cứ mơ thấy hình bóng của một ai đó, lặng lẽ đứng một mình trong đêm mưa. Mọi thứ giờ đã thay đổi nhiều lắm, nhưng tình cảm của mình dành cho bạn vẫn thế, vẫn mãnh liệt như ngày đầu.
Hương Giang
Bài hát: Arigatou- Kokia