~ Đây là bài blog cuối cùng Shinoi viết, thân tặng các bạn đang đọc đã ủng hộ mình trong suốt thời gian qua ~
Một mùa hạ đầy nắng đã đến. Tớ nhớ miên man hôm nào là đầu xuân, thời tiết se lạnh, mùi cây cỏ thoảng nhẹ trên mái tóc cậu. Thế mà bây giờ phượng đến, hạ cũng thế, chúng đến lặng lẽ và vô cảm làm sao.
Ichiru, tớ sẽ nhớ mãi 280 ngày cùng các cậu và cả những kỉ niệm ngây ngô tuổi học trò. Hôm nay, tớ nghe bài 1 years, 2 months and 20 days và chợt bật khóc. Tại sao?Bốn mùa cứ luân phiên nhau thay đổi, tớ chỉ muốn mùa đông ngưng lại để được nắm đôi bàn tay cậu và Trúc thật chặt thôi. Rồi những ngày sau, thu tới. Chắc chắn là thời tiết sẽ đẹp, đúng như cậu mong ước. Cậu đừng nhớ đến tớ nhé, Ichiru. Một ngày nào, tớ sẽ gặp lại cậu, vào mùa hạ. Bây giờ tớ đang khóc, thật đấy. Rồi mùa xuân tớ sẽ trở lại nơi đó, tớ sẽ sống hạnh phúc cả bốn mùa, đừng lo rằng tớ sẽ nói lời TẠM BIỆT nhé. Tớ xin lỗi ngày qua đã lạnh lùng nhưng thật ra tớ chẳng muốn thế đâu, bạn thân yêu ạ !
Ichiru, tớ sẽ nhớ mãi 280 ngày cùng các cậu và cả những kỉ niệm ngây ngô tuổi học trò. Hôm nay, tớ nghe bài 1 years, 2 months and 20 days và chợt bật khóc. Tại sao?Bốn mùa cứ luân phiên nhau thay đổi, tớ chỉ muốn mùa đông ngưng lại để được nắm đôi bàn tay cậu và Trúc thật chặt thôi. Rồi những ngày sau, thu tới. Chắc chắn là thời tiết sẽ đẹp, đúng như cậu mong ước. Cậu đừng nhớ đến tớ nhé, Ichiru. Một ngày nào, tớ sẽ gặp lại cậu, vào mùa hạ. Bây giờ tớ đang khóc, thật đấy. Rồi mùa xuân tớ sẽ trở lại nơi đó, tớ sẽ sống hạnh phúc cả bốn mùa, đừng lo rằng tớ sẽ nói lời TẠM BIỆT nhé. Tớ xin lỗi ngày qua đã lạnh lùng nhưng thật ra tớ chẳng muốn thế đâu, bạn thân yêu ạ !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét