Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Dream or reality ?





Định viết từ mấy hôm trước cơ mà lười, ầy
Nếu nói câu chuyện bắt đầu từ bao giờ thì thực ra rất là lâu rồi, cỡ 4 năm trước nên mình sẽ đại ý tóm gọn trong những sự kiện gần đây :3
Như 1 bài mình cũng nêu gần đây, tháng 3 vừa rồi đội nhảy có đăng kí số lượng người Nhật tiến. Tối thiểu 15tr/ng
Và bây giờ là cái ƯỚC MƠ
Mình vào Đội do bị dụ dỗ, biết đến đội cũng do con Gấu, bắt đầu từ số 0 đến bây giờ, lúc nào mình cũng mơ ước về việc biểu diễn ở Nhật. Tokyo phồn hoa náo nhiệt, 4 năm qua mình cứ nuôi niềm hy vọng, mình nhất định sẽ đi, sẽ đến bằng được nơi đó
THỰC TẾ
Vâng, khi mà mình đã đủ 18t, thậm chí là thừa, khi mà mình không học cấp 3 nữa thì cảm giác ước mơ đó trở nên gần hơn. Và năm nay, tháng 3 vừa rồi có đkí danh sách đi Nhật, mình đã không đăng kí.
Trích post trước đã nhắc đến 1 lần
” Thực sự mình rất mong chờ, nhưng tiền luôn là vấn đề muôn thuở. Đương nhiên mình sẽ không hỏi mẹ, 1 số tiền lớn như vậy, quả thật mình k dám hỏi. Cũng đi làm rồi, cũng biết tiền giá trị đến thế nào rồi, bản thân thì tích đến bao giờ mới đủ số tiền đấy mà đi. Nói thẳng ra nó qua xa xỉ, cho 1 tuần sống ở Nhật thế là rẻ nhưng vs mình thì … Như mấy năm trước thì chắc mình sống chết cố gắng xin được đi quá LOL giờ thì thấy thay vì tiền đấy mình làm đc bao nhiêu thứ. Nói là không tiếc nhưng vẫn tiếc đứt ruột ấy, thế nên mình quyết tâm khi nào đi làm ổn định rồi thì đi cũng chưa muộn, dù lúc đó phải chứng minh tài chính . Ai cũng có quyền mơ mộng phải không ”
Sau post đó cũng có bóng gió hỏi qua mẹ, mẹ chỉ bảo thôi ở nhà, đi làm gì, mình cũng ậm ừ cho qua. May quá, mẹ phản đối, vậy là mình lại có 1 động lực ở lại nước và đỡ cảm thấy xót tiền
Đáng tiếc là câu chuyện chưa dừng ở đó, hôm qua bên trường mẹ có tổ chức chương trình tìm hiểu Văn hóa Nhật bản. Mẹ nói chuyện với ông giám đốc trung tâm giao lưu văn hóa NB, lúc chiều về ăn cơm thấy mẹ bảo ông ý nói hè năm nay bên Nhật có lễ hội yosakoi đấy. Mình cũng bảo năm nay đội con sang đó 1 tuần, khoảng từng này … Mẹ bảo mẹ cho tiền đi Nhật, con đăng kí đi. Mình cứ bảo thôi,nào là Đội chỉ lấy 40 người sang, nào là mình chưa tập bài mới, mẹ thì bảo hay mẹ gọi cho chị trưởng nhóm nhé. Bất ngờ, thực sự bất ngờ…
Chính nó khiến mình bắt đầu phân vân, số tiền đó cho 1 tuần bên Nhật hay dùng tiền đấy làm việc khác. Lúc đầu bản thân đã rất quyết tâm để không thèm muốn được như con Gấu, hỏi bố mẹ gật đầu cái rụp, cho đi luôn, và đương nhiên, đã thành công, mình đã mất khá khá thời gian thuyết phục bản thân rằng không nên đi. Và giờ vì câu nói của mẹ mà mọi thứ đang lung lay, đi hay không đi, ước mơ hay thực tế
Mình đã nghĩ, nghĩ mòn cả người mà vẫn chưa quyết định được. Nếu hỏi con Gấu chắc chắn nó sẽ lôi kéo mình đi bằng được, thế nên mình vẫn im lặng với nó. Rút cục bản thân còn phải nghĩ bao lâu, trời ơiiiiiiiiiii
Nhiều khi chợt nghĩ, mình nhiều bạn thật nhưng khi cần thì kiếm quanh chẳng có ai để tâm sự, tình bạn hóa ra chỉ mỏng như tờ giấy thấm dầu =))))))
Thế nên, bài này chỉ là lảm nhảm trong lúc chưa quyết định được vấn đề, chỉ vậy thôi.
                                                                   ~ Helchan

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét